Soạn bài Thơ Hai-kư của Ba-sô – Soạn văn 10 – TRƯỜNG THCS

Chào mừng bạn đến với pgdgiolinhqt.edu.vn trong bài viết về Soan bai tho hai ku cua ba so soan van 10 chúng tôi sẽ chia sẻ kinh nghiệm chuyên sâu của mình cung cấp kiến thức chuyên sâu dành cho bạn.

Nội dung

  • 1 Câu 1: Tình cảm thân thiết của nhà thơ đối với kinh thành Edo và nỗi nhớ về thành phố Kyoto xinh đẹp và đáng nhớ trong bài một và bài hai được thể hiện như thế nào?
  • 2 Câu 2: Tình cảm của tác giả đối với mẹ, đối với em bé bị bỏ rơi được thể hiện như thế nào ở bài 3 và 5? Hình ảnh trong những bài thơ ấy mơ hồ, mờ ảo.
  •  Câu 3: Qua bài 5, em cảm nhận được vẻ đẹp gì trong tâm hồn nhà thơ?
  •  Câu 4: Mối quan hệ giữa các sự vật, hiện tượng trong vũ trụ được thể hiện như thế nào trong bài 6, 7? Hình ảnh thơ đẹp và thú vị ở đâu?
  •  Câu 5: Khát vọng sống và tiếp tục lang thang của Basô được thể hiện như thế nào trong bài 8?
  • 6 Câu 6*: Tìm quý ngữ và cảm quan thẩm mĩ của cái Tĩnh lặng, giản dị, huyền bí trong các khổ thơ sáu, bảy, tám?

Câu 1: Tình cảm thân thiết của nhà thơ với thành phố Edo và nỗi nhớ về thành phố Kyoto xinh đẹp và đáng nhớ trong bài một và bài hai được thể hiện như thế nào?

Hồi đáp:

– Bài một: nỗi nhớ Edo (Edo là Tokio ngày nay). Đã mười mùa sương xa quê, tức là mười năm đằng đẵng của nhà thơ sông nước ở Edo. Khi trở về quê hương tổ tiên, anh không thể quên Edo. Mười mùa sương gợi lên lòng người xa xứ giá lạnh. Nhưng khi trở về nhà, anh lại nhớ đến Edo. Edo trở thành quê hương thứ hai của tác giả. Tình yêu quê hương đất nước đã hòa làm một.

– Bài hai: Kyoto là nơi Baso sống thời trẻ (1666-1672). Sau đó, anh chuyển đến Edo. Hai mươi năm sau, khi trở lại Kyoto, ông đã viết bài thơ này. Lời thơ hoài cổ qua tiếng chim kêu, tiếng chim báo hè, giọng khắc khoải gợi lại những kỉ niệm của một thời xanh. Đó là tiếng lòng xen lẫn buồn vui, mơ hồ về một thời đã xa. Thơ Baso gây ấn tượng lãng mạn. Câu thơ còn phảng phất trong sự khẳng định thầm lặng của nỗi nhớ nhung da diết.

Xem thêm:  Giới thiệu về tác giả Ai-ma-tốp và văn bản Hai cây phong - Thủ thuật

Câu 2: Tình cảm của tác giả đối với mẹ, đối với em bé bị bỏ rơi được thể hiện như thế nào ở điều 3,5? Hình ảnh trong những bài thơ ấy mơ hồ, mờ ảo.

Hồi đáp:

Bài 3: Bó hài cốt tóc bạc của mẹ, cầm trên tay Basô nước mắt chảy dài. Đau xót và thương xót khi mẹ không còn nữa. Hình ảnh “sương thu” mơ hồ gợi lên nỗi buồn, sự trống vắng vì sinh ra và nuôi dạy không được đáp lại. Tình mẫu tử khiến người đọc rơi nước mắt.

– Bài 4: Bài thơ ra đời trong hoàn cảnh khá đặc biệt. Trong bản du ký năm 1685 của mình, Baso có kể chuyện một lần đi ngang qua một khu rừng bỗng nghe tiếng vượn hú. Nó làm anh nhớ đến tiếng khóc của một đứa trẻ bị bỏ rơi trong rừng.

Bài thơ gợi lại một thực tế đau thương ở Nhật Bản trong quá khứ. Đó là vào những năm thất bát, đói kém, có gia đình không nuôi được con phải bỏ vào rừng. Thậm chí, anh ta còn ra tay tàn sát đứa trẻ một cách không thương tiếc.

Những câu chuyện như thế này đã in sâu vào tâm trí nhà thơ. Vì vậy, khi Baso nghe thấy tiếng vượn hú, anh nghĩ đến tiếng người. Tiếng vượn kêu là tiếng trẻ con khóc thật. Hay mùa thu, tiếng gió như mùa thu để tang cho nỗi đau của con người? Gió thu tê tái hay lòng nhà thơ tê tái hay lòng nhà thơ tê tái khi nghe những âm thanh gợi bao nỗi đau ấy? Nỗi niềm mơ hồ của bài thơ nằm ở đây, nó chờ đợi một câu trả lời từ tiếng vọng trong lòng người đọc.

Xem thêm:  Tả một người ở nơi em sinh sống - Thủ thuật

Câu 3: Qua bài 5, em cảm nhận được vẻ đẹp gì trong tâm hồn nhà thơ?

Hồi đáp:

– Bài thơ này Baso sáng tác khi đang đi trong rừng, ông nhìn thấy một chú khỉ con đang run cầm cập trong cơn mưa mùa đông. Nhà thơ tưởng tượng ra chú khỉ đang thầm mong có một chiếc áo để che mưa, che lạnh.

– Hình ảnh chú khỉ đơn độc trong bài thơ gợi hình ảnh người nông dân Nhật Bản, gợi hình ảnh những đứa trẻ tội nghiệp co ro trong giá rét. Đoạn thơ thể hiện tình cảm yêu thương sâu sắc của nhà thơ đối với những mảnh đời nghèo khổ.

Câu 4: Mối quan hệ giữa các sự vật, hiện tượng trong vũ trụ được thể hiện như thế nào trong bài 6, 7? Hình ảnh thơ đẹp và thú vị ở đâu?

Hồi đáp:

– Ở bài sáu chúng ta bắt gặp những cánh “hoa đào phai” và sóng hồ Biwa. Hoa đào đã rụng báo hiệu mùa xuân ở Nhật Bản đã hết. Đây là mùa chuyển mùa.

Sự vật nhỏ bé, bình dị nhất, tưởng như không có sinh linh nhưng nó vẫn mang trong mình mối quan hệ hài hòa, biến hóa của vũ trụ. Một cánh hoa đào nhỏ bé cũng có thể làm dậy sóng hồ Bi-wa.

– đến bài bảy chúng ta bắt gặp tiếng “ve sầu”, đặc trưng của mùa hè. Sự liên tưởng về sự giao mùa được hài hòa trong cái nhìn, sự đồng cảm và lắng nghe âm thanh. Cảm xúc của nhà thơ thật tinh tế. Hình ảnh thơ rất đẹp: Hoa đào, hồ Bi-wa và tiếng ve không chỉ lan tỏa trong không gian mà còn thấm sâu vào lòng đá, tượng trưng cho sự cứng cỏi. Bài thơ chan chứa tình cảm sâu nặng, trong tình yêu của con người với thiên nhiên, tạo vật.

Câu 5: Khát vọng sống và tiếp tục lang thang của Basô được thể hiện như thế nào trong bài 8?

Hồi đáp:

Xem thêm:  Bình luận các ý kiến về bài thơ “Sóng” của Xuân Quỳnh

– Khát vọng sống, khát vọng được tiếp tục đi du lịch của Basô thể hiện ở bài 8.

– Bài thơ này được Baso viết ở Osaka (1694). Đây là một lá thư từ anh ấy. Trước đó, anh cảm thấy rất yếu ớt, giống như một con chim sắp biến mất vào chân trời vô tận. Nhưng trước khi chết, Baso không bao giờ buồn. Ba So toàn cảnh lưu lạc, phiêu bạt khắp nơi. nên ngay cả khi sắp chết, ông vẫn rất lưu luyến, vẫn muốn tiếp tục cuộc hành trình – đi bằng cả tâm hồn. Bài thơ như một lời nhắn gửi cho mong ước ấy. Và đúng là đọc bài thơ, ta như thấy hồn Basô lang thang khắp cánh đồng vắng.

Câu 6*: Tìm quý ngữ và cảm quan thẩm mỹ về sự Tĩnh lặng, Giản dị và Huyền bí trong các bài thơ sáu, bảy, tám?

Hồi đáp:

– Ở khổ thơ 6, từ khóa của bài thơ là “cánh đào”. Đó là hình ảnh gợi lên một mùa xuân tươi đẹp. Cảm quan thẩm mỹ về sự giản dị của bài cúng này chính là những triết lý sâu sắc được rút ra từ bức tranh xuân tươi đẹp ấy.

– Ở bài thơ số 7, tứ ngữ của bài là hình ảnh “tiếng ve kêu”. Đó là âm thanh vang nhất của mùa hè. Và cảm quan thẩm mĩ của bài thơ nằm ở cái không gian âm u, tịch mịch, tiếng ve kêu như giọt âm xuyên sâu vào từng kẽ đá.

– Tứ ngôn của bài thơ số 8 nằm ở “ruộng hoang”. Từ cánh đồng hoang vắng hiện ra trong giấc mơ khi tuổi già tàn phai, khi tiếng chim sắp tàn gợi lên một mùa thu hiu quạnh, và cảm quan thẩm mỹ của haiku cũng ẩn sâu trong sa mạc. sự im lặng đó.

Bản quyền bài viết thuộc về THPT Sóc Trăng.Edu.Vn. Mọi sao chép đều là gian lận!

Nguồn chia sẻ: thptsoctrang.edu.vn

Rate this post

KevinNguyen

Kevin Nguyễn - Người quản trị nội dung web là một chuyên gia sáng tạo và chuyên nghiệp trong việc quản lý, phát triển và duy trì nội dung website. Với khả năng phân tích và đánh giá thông tin chính xác, anh/chị đảm bảo cung cấp thông tin hữu ích và đáng tin cậy cho cộng đồng.