Kể lại kỉ niệm sâu sắc về tình bạn theo ngôi kể thứ nhất lớp 10

Chào mừng bạn đến với pgdgiolinhqt.edu.vn trong bài viết về Ke lai ki niem sau sac ve tinh ban theo ngoi ke thu nhat chúng tôi sẽ chia sẻ kinh nghiệm chuyên sâu của mình cung cấp kiến thức chuyên sâu dành cho bạn.

Trong cuộc sống này, ngoài tình thương, tình thân của gia đình, tình yêu giữa người với người thì còn tồn tại một thứ tình cảm cũng thiêng liêng không kém: tình bạn. Từ trước đến nay, ta đã gặp biết bao nhiêu tình bạn đẹp: tình bạn chí cốt giữa Lưu Bình và Dương Lễ, tình bạn giữa cụ Nguyễn Khuyến và Dương Khuê thuở nào, cho đến tình bạn giữa Hồ Chí Minh và Picasso,… Mỗi thời, mỗi tình bạn lại đem lại cho ta nhiều cảm xúc sâu lắng, nhưng cuối cùng tất cả ở lại, là sự khâm phục và kính trọng tới thứ tình cảm rất thiêng liêng ấy.

Bài viết dưới đây là bài văn kể một kỉ niệm sâu sắc về tình bạn theo ngôi kể thứ nhất. Để làm được bài văn này, trước hết phải đảm bảo yêu cầu là kể theo ngôi thứ nhất, nhân vật xưng “tôi” và tự kể lại kỉ niệm của mình. Cần kể chi tiết, cụ thể và sáng rõ những diễn biến của câu chuyện, đồng thời đan xen vào đó tình cảm chân thành của chính mình để bài viết thêm phần sâu sắc.

BÀI VĂN MẪU SỐ 1 KỂ LẠI KỈ NIỆM SÂU SẮC VỀ TÌNH BẠN THEO NGÔI KỂ THỨ NHẤT LỚP 10

Người ta thường nói, sống ở trên đời không thể nào không có bạn bè. Tôi nghĩ đúng là như thế. Nếu như tôi không có bạn bè, có lẽ bản thân cũng chỉ là một hạt cát cô đơn giữa lòng sa mạc, sẽ cảm thấy cô đơn và nhỏ bé đến chừng nào. Tôi may mắn hơn khi không biến mình thành một hạt cát, vì tôi biết bên cạnh tôi lúc nào cũng có Lan – cô bạn thân từ thuở còn thơ bé. Chơi với nhau đã lâu, kỉ niệm cũng đã nhiều nhưng có một kỉ niệm hồi lớp 5 làm tôi mãi không thể nào quên…

Lan và tôi vốn gần nhà nhau, cho nên chúng tôi quấn quýt với nhau ngay những ngày đầu khi còn thơ bé. Chúng tôi chơi cùng nhau, học cùng nhau, đòi mẹ mua quần áo giống nhau. Người ngoài nhìn vào còn tưởng chúng tôi là hai chị em sinh đôi nữa. Chơi với Lan rất vui, bạn ấy hay nhường nhịn tôi, có gì cũng mang đến cho tôi. Tôi quý Lan nên có gì hay ho đều giấu rồi mang đến nhà Lan để hai đứa cùng thử.

Đi qua hết những ngày lớp mẫu giáo, rồi qua hết cả những năm tháng Tiểu học, tôi với Lan gắn bó với nhau như hình với bóng. Thế mà rồi vào một ngày kia, tôi phát hiện ra mình bị mất cái bút máy màu đỏ – quà tặng của bố mẹ tôi trước lúc vào Nam công tác. Từ nhỏ, bố mẹ tôi đã đi làm ăn xa, cho nên tất cả những món quà bố mẹ tặng tôi đều rất trân trọng và coi như báu vật. Cây bút này cũng thế, Tôi cất kĩ nó vào hộp bút nhưng chẳng bao giờ dùng đến. Nó như một vật bất li thân, là bùa hộ mệnh của tôi vậy. Tôi choáng váng. Rõ ràng chiều qua sau khi lôi ra tôi đã cất vào hộp bút rồi cơ mà? Sao giờ lại không thấy đâu chứ? Tôi lục lọi khắp nơi cũng không thấy. Chẳng lẽ… Là Lan? Chiều qua chỉ có bạn ấy sang chơi với tôi…Ngày trước tôi khoe, Lan cũng thích cái bút ấy lắm. Nhưng…sao Lan lại làm thế? Lan biết rõ tôi quý cây bút ấy như nào mà?

Xem thêm:  Bài văn mẫu Nghị luận xã hội về lòng nhân hậu - Thủ thuật

Thế nhưng tôi vẫn chạy sang nhà Lan và hỏi cho ra nhẽ. Lan một mực phủ nhận nhưng tôi không tin. Tôi không tìm thấy cây bút, mà Lan lại là người cuối cùng biết đến sự tồn tại của nó. Tôi đau lòng chứ, nhưng làm sao mà không giận cho được. Tôi nức nở chạy về nhà, bỏ mặc lời gọi của Lan phía sau lưng…

Ngày hôm sau, tôi không chờ Lan cùng đi học nữa. Cả mấy ngày sau, vài tuần sau cũng vậy. Trên lớp, tôi tránh mặt Lan. Về đến nhà, tôi cũng không muốn gặp Lan nữa. Có lúc tôi bất chợt nhìn thấy ánh mắt buồn buồn của Lan đang nhìn mình. Tôi chợt mủi lòng. Nhưng nghĩ về bố mẹ, về cây bút mà tôi hằng yêu quý, tôi không thể nào tha thứ cho Lan…

Mưa mấy ngày rồi mà không dứt. Tôi cám thấy mệt mỏi, đầu lại âm ấm sốt, thân thể rã rời. Tôi viết đơn xin nghỉ học rồi nhờ ngoại đưa cho bạn nộp giúp. Cả sáng hôm ấy tôi ê ấm trên giường không thể nào ăn uống được gì. Khát nước, tôi cố vực mình dậy với lấy cốc nước trên bàn. Quyển tập của tôi rơi xuồng, tôi cúi xuống nhặt và bất chợt thấy có cái gì đó sáng lóe lên trong tít cái gầm tủ quần áo bên cạnh. Tôi khều ra. Là cây bút màu đỏ! Đã vài tuần trôi qua rồi, cây bút vương đầy mạng nhện, thân đã hơi gỉ ra làm xước lớp sơn đỏ bao bên ngoài. Cây bút mà tôi đã đổ cho Lan lấy cắp đây ư? Chỉ vì…chỉ vì sự trẻ con của tôi…Chỉ vì không tìm kĩ mà tôi đã hiểu lầm người bạn đã gắn bó với mình suốt mấy năm trời. Tôi òa khóc nức nở rồi lịm đi vào giấc ngủ lúc nào không biết.

Khi tôi tình giấc thì trời đã xế trưa. Tôi khó nhọc mở đôi mắt, đập vào mắt tôi là cô bạn thân bé nhỏ, đầu tóc vẫn còn vương nước mưa. Thấy tôi tỉnh, ánh mắt Lan reo lên sự mừng rỡ. Lan ôm chầm lấy tôi.

– Hôm nay cậu nghỉ, cậu làm mình lo quá. Thấy cái Ngọc bảo cậu bị ốm mưa mà tớ lại không biết gì. Tớ có lỗi quá.

Tôi òa khóc nức nở. Không biết tôi khóc vì xúc động hay xấu hổ nữa. Chỉ biết rằng tôi khóc rất to, rất lâu sau mới nín được. Tôi cầm chiếc bút, đưa cho Lan.

– Mình xin lỗi…Do mình, do mình đã đổ lỗi cho cậu… Mình có lỗi nhiều lắm.

Lan nhìn tôi âu yếm. Lan chẳng nói gì, nhưng tôi thấy bàn tay cậu ấy như đang siết mạnh vào bàn tay tôi.

Xem thêm:  2 Bài văn Phân tích bài thơ Sóng để làm nổi bật rõ quan điểm về tình y

Thấm thoát đã mấy năm trôi qua. Từ bấy đến nay, tôi và Lan vẫn luôn là một đôi bạn thanh mai trúc mã thân thiết. Chúng tôi cùng nhau thi đỗ vào trường chuyên của Tỉnh, cùng nhau trọ một phòng trong kí túc xá, cùng nhau lóc cóc đạp xe lên phố đi học, cùng nhau trải qua những năm tháng cấp ba đẹp nhất. Cảm ơn trời đất đã ban phát cho tôi một người bạn quý giá như vậy. Cảm ơn Lan vì đã luôn bên cạnh và chăm sóc cho tôi!

BÀI LÀM VĂN MẪU SỐ 2 KỂ LẠI KỈ NIỆM SÂU SẮC VỀ TÌNH BẠN THEO NGÔI KỂ THỨ NHẤT LỚP 10

Trong cuộc sống của mỗi con người được sống và yêu thương trong vòng tay của gia đình, người thân là một điều vô cùng hạnh phúc, may mắn. Nhưng có một thứ tình cảm cũng vô cùng thiêng liêng và quan trọng sẽ theo ta đến hết cuộc đời này ấy chính là tình bạn. Tình bạn đi cùng chúng ta qua những năm tháng trưởng thành, có lẽ đẹp nhất ấy chính là tình bạn thuở học sinh vì đó là khoảng thời gian hồn nhiên, thơ ngây và chân thành không vương chút tạp niệm, vướng bận nhất. Tôi cũng đã có một tình bạn đẹp với kỉ niệm đáng nhớ sâu sắc cùng Vy- người bạn thân hồi cấp 2 của tôi.

Đó là năm tôi học lớp 7 ở trường cấp hai của xã, hôm ấy là một ngày mùa thu trong trẻo, bầu trời xanh cao vời vợi- ngày đầu tiên tôi gặp Vy. Khi tiếng trống báo hiệu vào lớp vang lên chúng tôi nhanh chóng ổn định chỗ ngồi để chờ cô giáo vào như thường lệ. Nhưng hôm đó vào lớp không phải chỉ có mình cô mà đi cùng còn có một bạn nữ dong dỏng người, gương mặt bầu bĩnh đầy vẻ ngượng ngùng e thẹn. Chúng tôi lúc đó đều xôn xao, tò mò hỏi nhau không biết bạn ấy là ai. Để chấm dứt những thắc mắc của chúng tôi cô giáo đã mỉm cười dịu dàng rồi giới thiệu:

-Đây là bạn Hải Vy, bạn mới chuyển từ trong TP Hồ Chí Minh ra và sẽ học cùng lớp chúng ta từ hôm nay. Vì bạn mới đến nên sẽ còn nhiều bỡ ngỡ chưa quen, chúng ta cùng giúp đỡ bạn nhé các em.

Một tràng pháo tay vang lên, chúng tôi ai ai cũng vui vì lớp có thêm một người bạn mới rất dễ thương, tôi vẫn nhớ khi thấy chúng tôi vỗ tay Vy đã cười rất tươi không còn vẻ e thẹn bẽn lẽn như lúc đầu. Vì lúc đó bạn ngồi cạnh tôi mới chuyển lớp, chỗ bên cạnh tôi đang trống nên cô giáo đã xếp Vy xuống ngồi cạnh tôi. Thật bất ngờ lúc đó Vy đã không ngại ngùng mà bạn ấy mỉm cười rất dịu dàng bắt chuyện với tôi trước:

-Chào cậu, mình tên là Hải Vy, từ hôm nay mình sẽ được học cùng các cậu rồi.

– Ừ mình là Khánh Linh, rất vui được học cùng cậu.

– Vậy từ nay chúng ta sẽ là bạn tốt nhé!

– Nhất trí!

Vy và tôi cùng nhìn nhau cười rạng rỡ. Chất giọng miền Nam ngọt ngào, dế thương cùng nụ cười hồn hậu đã làm tôi có cảm giác quý mến Vy ngay từ lúc đầu. Chỉ cuộc nói chuyện ngắn ngủi ấy mà đã bắt đầu một tình bạn vô cùng đẹp của chúng tôi trong những năm tháng cấp hai đầy đáng nhớ. Về sau khi thân thiết hơn Vy có kể với tôi rằng vì tính chất công việc bố của bạn ấy hay phải đi công tác xa nên từ nhỏ bạn ấy cùng đã quen với việc chuyển chỗ ở và vì thế Vy cũng không có nhiều bạn. Chúng tôi rất hợp nhau từ sở thích vẽ tranh đến cả thói quen ăn uống. Vy có rất nhiều tài lẻ, bạn ấy biết đánh đàn piano rất giỏi, tôi đã rất vui khi vào ngày sinh nhật của mình Vy đã đàn bài hát chúc mừng sinh nhật tôi và tặng tôi một bộ sáp màu rất đẹp, tôi vẫn luôn giữ gìn nó cẩn thận đến bây giờ. Hai chúng tôi thường xuyên giúp đỡ nhau trong học tập, tôi học tốt môn Văn hơn còn Vy thì giỏi Tiếng Anh nên chúng tôi hay sang nhà nhau học nhóm để cùng nhau tiến bộ. Bố mẹ Vy rất quý tôi, bác gái còn nấu cho tôi ăn những món ăn Nam Bộ rất ngon mà từ bé tôi chưa từng được thưởng thức. Bố mẹ tôi cũng luôn khen Vy vừa xinh xắn vừa ngoan ngoãn, cứ như vậy chúng tôi trở thành một đôi bạn thân cùng trải qua những năm tháng tuyệt vời thời niên thiếu. Bẵng đi đến một ngày cuối năm lớp 9, khi cả 2 đứa đang cùng nhau đạp xe đến trường, Vy đã kể với tôi bằng một giọng buồn rầu nhẹ bẫng, rằng vài hôm nữa bạn ấy sẽ lại chuyển vào trong Sài Gòn, và có thể sẽ định cư hẳn vì bố bạn ấy sẽ làm việc luôn trong đó. Lúc đó tôi đã rất buồn vì nghĩ rằng có lẽ sẽ không được gặp Vy nữa. Tối hôm ấy về nhà tôi đã khóc rất nhiều nhưng Vy đã gọi điện cho tôi và bảo rằng hai đứa vẫn có thể gọi điện tâm sự với nhau như thế này dù ở xa nên tôi cũng đã đỡ buồn đi rất nhiều. Hôm Vy chuyển đi, bố đưa tôi ra tận ga tàu để tiễn Vy, tôi đã tặng Vy một cuốn sổ tự tay tôi trang trí với rất nhiều ảnh và hình của 2 đứa để làm kỉ niệm. Chúng tôi đã ôm nhau và cùng khóc nhưng đều hẹn sau này nhất định sẽ gặp lại nhau.

Xem thêm:  Mẫu Đơn xin miễn giảm học phí dành cho học sinh, sinh viên

Đó là chuyện của 3 năm trước rồi hiện tại tôi đã lên lớp 10, tôi và Vy hầu như tuần nào cũng gọi điện và viết thư để tâm sự, kể cho nhau nghe về cuộc sống, học tập và những người bạn mới của mình. Hè này nhờ kết quả học tập tốt tôi đã được bố thưởng cho một chuyến du lịch vào Sài Gòn, tôi đã hẹn gặp Vy rồi. Nhất định khi gặp lại tôi sẽ nói với bạn ấy rằng tôi đã nhớ bạn ấy rất nhiều. Tình bạn của chúng tôi có nhiều kỉ niệm đẹp như vậy đó.

Nguồn Internet

Rate this post

KevinNguyen

Kevin Nguyễn - Người quản trị nội dung web là một chuyên gia sáng tạo và chuyên nghiệp trong việc quản lý, phát triển và duy trì nội dung website. Với khả năng phân tích và đánh giá thông tin chính xác, anh/chị đảm bảo cung cấp thông tin hữu ích và đáng tin cậy cho cộng đồng.