Phân tích 2 khổ cuối bài thơ Bếp lửa của Bằng Việt hay chọn lọc

Chào mừng bạn đến với pgdgiolinhqt.edu.vn trong bài viết về Bai tho bep lua chúng tôi sẽ chia sẻ kinh nghiệm chuyên sâu của mình cung cấp kiến thức chuyên sâu dành cho bạn.

1. Dàn ý Phân tích 2 khổ thơ cuối bài thơ Bếp lửa ngắn gọn nhất:

1.1. Mở bài:

– Giới thiệu tác giả: Bằng Việt

Bằng Việt thuộc thế hệ nhà thơ trưởng thành trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước.

Thơ Bằng Việt có giọng điệu tình cảm, trầm lắng, cảm xúc tinh tế nên tạo được sức hấp dẫn đối với người đọc.

– Giới thiệu tác phẩm: Bếp lửa

– Giới thiệu khái niệm về hai khổ thơ cuối

1.2. Thân bài:

a. Khổ thơ “Lận đận… bếp lửa!”:

* Những suy ngẫm sâu sắc của nhà thơ và người cháu về cuộc đời của bà:

Lận đận đời bà biết mấy nắng mưa Mấy chục năm rồi, đến tận bây giờ Bà vẫn giữ thói quen dậy sớm

Những vần thơ chan chứa tình cảm nặng trĩu về tình cảm của đứa cháu đối với bà. Cô thường dậy sớm để tiếp tục đốt lửa:

Nhóm bếp lửa ấp iu nồng đượm Nhóm niềm yêu thương khoai sắn ngọt bùi Nhóm nồi xôi gạo mới sẻ chung vui Nhóm dậy cả những tâm tình tuổi nhỏ

b. Khổ thơ “Giờ cháu… lên chưa?”:

Tôi đã không lớn lên, sống một cuộc sống mới thật hạnh phúc và tươi đẹp giữa khói lửa đỏ của ngôi nhà. Nhưng tôi vẫn không thể quên bếp lửa giản dị và ấm áp của ngoại để mỗi ngày tôi tự hỏi: “Mai mẹ vào bếp nhé?”. Câu hỏi nhưng cũng là lời khẳng định: Em không bao giờ quên và Không thể quên bà và bếp lửa vì đó là cội nguồn, là nơi đã nuôi nấng và lớn lên tuổi thơ của các em.

1.3. Kết luận:

– Khẳng định giá trị của tác phẩm

– Tình cảm của em dành cho tác phẩm

Xem thêm: Đóng vai người cháu kể lại bài thơ Bếp lửa chọn lọc hay nhất

2. Phân tích 2 khổ cuối bài thơ Bếp lửa của Bằng Việt hay chọn lọc:

Bằng Việt thuộc thế hệ nhà thơ trưởng thành trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Thơ Bằng Việt thiết tha, nồng nàn. Chỉ là tiếng gà mái nhảy nhót trong một trưa nắng, chỉ là ánh lửa bập bùng trong sương sớm… mà sao tha thiết về tình người, mà sao mà sâu lắng đến thế. Hóa ra đôi khi những điều nhỏ bé, giản dị nhất lại chứa đựng những cảm xúc, lắng đọng những điều thiêng liêng, bộc lộ những tình cảm chân thành khó quên. Cứ thế, bài thơ Bếp Lửa đã lắng đọng trong lòng ta những dư vị ngọt ngào.

Đoạn thơ gợi những kỉ niệm xúc động về người bà, đồng thời thể hiện tình cảm kính yêu, kính trọng, biết ơn của người cháu đối với bà, với gia đình, với quê hương, đất nước. Những cảm xúc, kỉ niệm về bà gợi lên từ hình ảnh bên bếp lửa. Trong rất nhiều kỉ niệm tuổi thơ, bếp lửa in đậm nhất trong suy nghĩ của Bằng Việt.

Xuyên suốt bài thơ là bao kỉ niệm thơ bên em. Được bà chăm sóc, được bà dạy dỗ, được chứng kiến sự trưởng thành của các cháu. Như một thước phim quay chậm, tất cả những ký ức về mùa hè hiện về trong tâm trí anh khiến anh bồi hồi và xúc động. Kỷ niệm còn đó, giờ đây trong tâm trí nhà thơ hiện lên những dòng suy tư triết lí sâu xa:

“Lận đận đời bà biết mấy nắng mưa

Mấy chục năm rồi, đến tận bây giờ

Bà vẫn giữ thói quen dậy sớm”.

Cảm giác “biết mấy giọt nắng mưa” được lặp lại như ở khổ thơ đầu, đầu bài thơ:

“Cháu thương bà biết mấy nắng mưa”

Phải chăng đó là điểm nhấn, điểm nhấn cho những nỗi buồn đau khổ của cuộc đời nàng? Cuộc đời của cụ bà chỉ gói gọn trong hai chữ “truyền thống”. Biết bao khó khăn, gian khổ, vất vả, “biết bao mưa nắng”, mẹ âm thầm chịu lửa để được lo lắng, chăm sóc các con, cháu.

Xem thêm:  Sơ Đồ Tư Duy Hai Đứa Trẻ Ngắn Gọn Dễ Hiểu || Clevai Math

Mấy chục năm rồi, chiến tranh vẫn còn, gian khổ chưa nguôi, bà vẫn “giữ thói quen dậy sớm”. Cuộc sống của cô thật khó khăn, tưởng chừng như sẽ không bao giờ kết thúc. Mẹ là người thức khuya, dậy sớm, chịu khổ nhất trong gia đình, nhưng mẹ cũng là người nhóm lên ngọn lửa yêu thương trong gia đình:

“Nhóm bếp lửa ấp iu nồng đượm

Nhóm niềm yêu thương, khoai sắn ngọt bùi

Nhóm nồi xôi gạo mới sẻ chung vui

Nhóm dậy cả những tâm tình tuổi nhỏ”.

Từ “nhóm” được lặp lại nhiều lần trong khổ thơ như một lời khẳng định: bà là người đã thắp lên trong lòng con mình ngọn lửa của tình yêu thương, của đức hi sinh cao cả. Khi thắp lên “ngọn lửa ngọt ngào”, bà đã dạy cho các cháu của mình tình yêu thương của người thân. Bằng tình yêu quê “khoai, sắn”, mẹ đã dạy con yêu làng, yêu quê nghèo. “Góp gạo nếp mới có nhau”, mẹ đã dạy anh phải luôn mở lòng với mọi người xung quanh.

Bên cạnh đó, cô cũng nhắn nhủ anh đừng bao giờ quên những năm tháng yêu nhau, những năm tháng khó khăn mà hai người đã cùng nhau trải qua. Họ không chỉ thắp lên ngọn lửa đam mê và cháy sáng trong lòng mỗi người. Người bà kì diệu ấy đã đánh thức, khơi dậy, giáo dục, bồi đắp cho con cháu cả về thể xác lẫn tâm hồn về ước mơ và lẽ sống của những đứa “trí óc trẻ thơ”.

Cái bếp của cô khó tính, cầu kỳ, xa lạ. Bà nuôi tôi không lớn bằng cái lò. Vì giờ đây, tôi đã đi du học để tận hưởng trời Nga xa Nhân Mã, xa bà ngoại, xa quê hương, xa Tổ quốc. Cuộc sống của bạn giống như một câu chuyện cổ tích. Và ở đó, bà là bà tiên dịu dàng, luôn nâng đỡ con trên mỗi bước đường đời. Tôi lớn lên từ bếp lửa của bà. Từ một cuộc sống nghèo khó, bà đã mơ ước được đưa cháu trai của mình đi du học. Tất cả những gì tôi có được hôm nay là nhờ ngọn lửa trong bạn, ngọn lửa ấy sẽ tiếp sức cho con người tôi tự tin bay vào đời cao rộng.

Đứa cháu không thể lớn, hay dù đã trưởng thành về thể chất nhưng tâm hồn cháu không thể lớn nếu cháu không được nuôi dưỡng bằng ngọn lửa, bằng tấm lòng của người bà hết mực yêu thương cháu. Người bà có một sức mạnh kỳ diệu từ trái tim, đánh thức trong lòng người cháu biết bao tình cảm cao đẹp, chắp cánh cho những ước mơ của cháu bay cao bay xa để mai sau cháu không lớn lên được nên người.

Âm điệu bài thơ dạt dào, lan tỏa như ngọn lửa ấm áp hay đó là nỗi niềm đang trào dâng trong lòng khiến nhà thơ phải nhẹ nhàng:

“Ôi kì lạ và thiêng liêng – bếp lửa!”

Bài thơ chỉ có tám chữ nhưng có sức gợi tả và suy nghĩ tình cảm của tác giả đối với hình ảnh bếp lửa. Gắn liền với hình ảnh người bà – người giữ lửa, thắp lửa, truyền lửa, người xây dựng tuổi thơ. cho bạn. Bà và bếp lửa đã trở thành một mảnh linh hồn, một phần không thể thiếu trong đời sống tinh thần của tác giả, cho dù lúc này hai người đã xa cách.

Quả thật, chỉ khi con người ta phải sống xa gia đình, xa những người thân yêu thì ký ức mới ùa về. Và đối với tác giả cũng vậy. Dù bây giờ, dù không gần bà, gần quê nhưng tâm hồn đứa cháu luôn hướng về nơi chôn nhau cắt rốn của mẹ, nơi có người bà lặng lẽ, hiu quạnh:

Xem thêm:  Hướng Dẫn Đăng Nhập, Học Trực Tuyến Trên OLM.VN

“Giờ cháu đã đi xa. Có ngọn khói trăm tàu

Có lửa trăm nhà, niềm vui trăm ngả

Nhưng vẫn chẳng lúc nào quên nhắc nhớ:

– Sớm mai này bà nhóm lửa lên chưa?…”

Những năm dài phía trước đã trôi qua. Đứa cháu năm nay chưa lớn, đã cùng bà yêu tung cánh bay về phương trời xa rộng; bay đến những cuộc đời no đủ, với bao niềm vui, hạnh phúc ở mọi nơi, mọi nơi. Chính vì thế tôi vẫn không nhớ anh, không quên ngọn lửa của anh. Câu hỏi tu từ như một lời thẩm vấn, độc thoại:

“- Sớm mai này bà nhóm bếp lên chưa?…”

Khép lại bài thơ Thật khéo, thật hay, có sức giết chết ngày tháng trong lòng người đọc. Người cháu đang tự nhắc mình phải luôn nhớ về “bếp lửa” của quê hương, nhớ về bà ngoại, chỗ dựa tinh thần vững chắc cho người cháu phương xa. “Bếp lửa” vừa thiết thực, vừa là biểu tượng của tình yêu thương, thủy chung, cội nguồn gia đình, quê hương và sức sống bền bỉ của con người.

Bài thơ khép lại bằng một dấu chấm câu đặc biệt, một dấu chấm lửng. Dấu câu như gợi mở về một bài học đạo đức tha thiết: sống thủy chung, nhân hậu; Phải có tình nghĩa, có cách đối xử với tình cảm gia đình, với làng xóm, với quê hương, với cội nguồn.

Từ tình cảm ông bà, bài thơ nâng lên thành tình yêu làng, yêu Tổ quốc. Và hình ảnh “bếp lửa” tượng trưng cho những kỉ niệm ấm lòng đã trở thành niềm tin thiêng liêng, kì diệu đi sâu vào tâm hồn tác giả; là hành trang cho em bước vào đời, nâng cao đôi cánh ước mơ nơi phương xa…

Xem thêm: Viết một đoạn văn nêu cảm nghĩ của em về hình ảnh bếp lửa

3. Phân tích 2 khổ cuối bài thơ Bếp lửa của Bằng Việt hay chọn lọc:

Trong cuộc đời, ai cũng có cho mình những kỉ niệm về một thời tuổi thơ hồn nhiên, trong sáng. Những kỉ niệm ấy là những gì thiêng liêng và thân thiết nhất, chúng có sức mạnh phi thường nâng đỡ con người trong suốt hành trình dài rộng của cuộc đời. Bằng Việt cũng có một kỷ niệm đặc biệt, đó là những năm tháng được sống bên bà, cùng bà nhóm lửa thân yêu. Không chỉ vậy, điều in đậm trong tâm trí Bằng Việt mà còn là tình cảm bền chặt của hai bà cháu. Ta có thể cảm nhận được điều đó qua bài thơ “Bếp lửa” của ông.

Bài thơ “Bếp lửa” được ông sáng tác năm 1963 khi mới mười chín tuổi và đang du học ở Liên Xô. Đoạn thơ gợi lại những kỉ niệm cảm động về tình bà cháu, đồng thời thể hiện tình cảm kính yêu, kính trọng, biết ơn của người cháu đối với bà, với gia đình, quê hương, đất nước. Những cảm xúc, kỉ niệm về bà gợi lên từ hình ảnh bếp lửa. Nơi đất khách quê người, nhìn hình ảnh bếp lửa, tác giả nhớ đến người bà của mình.

Những khổ thơ đầu của bài thơ “Bếp lửa” là hình ảnh bếp lửa khơi nguồn cho những dòng hồi tưởng xúc động về bà, những hồi ức về kỉ niệm tuổi thơ được sống bên bà và hình ảnh bà gắn liền với bếp lửa. . Sau khi hồi tưởng về tuổi thơ bên bà, những đứa cháu tiếp tục suy tư, ngẫm nghĩ về cuộc đời của bà qua hình ảnh bếp lửa:

“Lận đận đời bà biết mấy nắng mưa Mấy chục năm rồi, đến tận bây giờ Bà vẫn giữ thói quen dậy sớm Nhóm bếp lửa ấp iu nồng đượm Nhóm niềm yêu thương, khoai sắn ngọt bùi Nhóm nồi xôi gạo mới sẻ chung vui Nhóm dậy cả những tâm tình tuổi nhỏ Ôi kì lạ và thiêng liêng – bếp lửa!”

Cụm từ “biết mấy giọt nắng mưa” gợi lên cuộc sống của người phụ nữ vất vả, gian khổ nhưng vẫn ánh lên phẩm chất thiêng liêng, cao quý của người phụ nữ Việt Nam. Từ “nhóm” (bốn lần) bao hàm nhiều nghĩa, thể hiện ý nghĩa cao cả của công việc mà mẹ vẫn làm mỗi sớm tối: Mẹ là thành viên của nhóm và lửa cũng là người giữ cho ngọn lửa luôn ấm và nóng. , tỏa sáng trong mỗi gia đình. Từ “trầm ngâm” gợi lên công việc bếp núc và bếp lửa luôn được đảm đang bởi đôi bàn tay hồng hào khéo léo, tiết kiệm, đảm đang của bà. Cô đốt lửa mỗi sáng cũng là thắp lên tình yêu thương, niềm vui sẻ chia và tình cảm tuổi thơ của những đứa cháu. Lúc này, hành động nhóm lửa của bà không chỉ là một hành động nhóm bếp thông thường nữa mà nó đã trở thành một hình ảnh ẩn dụ thể hiện ý nghĩa của việc bà nhóm lửa. Thông qua hành động nhóm lửa, bà muốn truyền đến cháu hơi ấm của tình yêu thương, sự sẻ chia với mọi người xung quanh. Và chính từ hình ảnh bếp lửa, bà đã gợi lên những kí ức tuổi thơ trong lòng người cháu để con cháu mãi nhớ về nó và đó cũng là nỗi nhớ mãi khắc ghi về cội nguồn quê hương, đất nước của dân tộc. Tôi. Từ đó bếp lửa trở nên thiêng liêng lạ lùng “Ôi lạ lùng và thiêng liêng – bếp lửa!”. Từ cảm thán “Ôi” kết hợp với nghệ thuật đảo ngữ diễn tả sự ngỡ ngàng, ngơ ngác như phát hiện ra chân lí, điều kì diệu giữa cuộc sống thôn dã. Bếp lửa và bà như hóa thân làm một, luôn rực cháy, bất diệt và thiêng liêng.

Xem thêm:  Điểm chuẩn Đại học Quốc gia Hà Nội năm 2021

Khổ thơ cuối là lời bộc bạch chân thành của người cháu khi chưa trưởng thành. Dẫu cho khoảng cách về không gian và thời gian có xa xôi “ trăm khó khăn trăm nhà cháy nhà trăm niềm vui nỗi buồn” nhưng người cháu luôn khắc khoải trong lòng nỗi nhớ bà nội và bếp lửa:

“Nhưng vẫn chẳng lúc nào quên nhắc nhở – Sớm mai này bà nhóm bếp lên chưa?”

Sự đối lập giữa quá khứ và hiện tại, giữa “khói lửa” của cuộc sống hiện đại và bếp lò đơn sơ, bình dị của bà cho thấy sức sống bất diệt của ngọn lửa bà nhóm lên trong từng đốm lửa đầu thu. trường tồn mãi trong lòng cháu con. Ngọn lửa ấy đã trở thành ký ức tuổi thơ của cô – người truyền lửa, truyền sức sống, tình yêu thương và niềm tin bất diệt cho thế hệ sau. Vì vậy, nhớ về bà là nhớ về bếp lửa, nhớ về cội nguồn dân tộc. Đoạn thơ được kết hợp với câu hỏi tu từ thể hiện nỗi nhớ da diết, xa xăm. Người cháu luôn đau đáu, tha thiết nhớ về tuổi thơ, nhớ gia đình, nhớ quê hương đất nước.

Bài thơ “Bếp lửa” của Bằng Việt là một bài thơ dạt dào cảm xúc. Hình ảnh bếp lửa được thể hiện độc đáo qua giọng điệu thiết tha, giàu cảm xúc; nhịp thơ linh hoạt; kết hợp với lối trùng điệp được vận dụng, biến hóa khiến cho lời thơ với hình ảnh ngọn lửa bừng cháy, bốc lên, mỗi lúc một nồng nàn, ấm áp hơn. Từ đó, khiến người đọc cảm thấy thực sự hết hồn, xúc động trước nỗi nhớ da diết về những kỉ niệm với người cháu và tấm lòng chân thành của nhà thơ đối với người bà kính yêu của mình. Qua đó ta càng thấy yêu, càng trân trọng tình cảm gia đình, quê hương, đất nước. Từ đó mới lưu lại được hết lời bài hát của nhạc sĩ Trung Quân, nó ý nghĩa biết bao:

“Quê hương mỗi người chỉ một Như là chỉ một mẹ thôi Quê hương nếu ai không nhớ Sẽ không lớn nổi thành người…”

Rate this post

KevinNguyen

Kevin Nguyễn - Người quản trị nội dung web là một chuyên gia sáng tạo và chuyên nghiệp trong việc quản lý, phát triển và duy trì nội dung website. Với khả năng phân tích và đánh giá thông tin chính xác, anh/chị đảm bảo cung cấp thông tin hữu ích và đáng tin cậy cho cộng đồng.